*Tôi đứng trước một bầu đồng xu, một bầu đồng xu bình thường, không có đáy, không có sát, chỉ là một bầu đồng xu đơn giản. Tôi nhìn chằm chằm vào nó, thử đánh giá xem nó có thể cho tôi thấy gì về tương lai. Nhưng đồng xu không đáp lại, nó chỉ là một vật thể mạnh mẽ, không thể bị phá hủy, không thể bị đánh bại. Tôi tự hỏi: "Bằng cách nào, tôi có thể biết tương lai sẽ như thế nào?"
*Rồi tôi nhớ ra một câu chuyện cổ tích về một người đàn ông phán đoán tương lai bằng cách ném đồng xu. Ông ta nói rằng, nếu đồng xu lăn đến mặt phẳng, thì tương lai sẽ là bình thường, nếu đồng xu lăn đến mặt có sát, thì tương lai sẽ không đơn giản. Tôi không biết liệu câu chuyện đó có đúng hay không, nhưng nó cho tôi một hình ảnh, một hình ảnh của ném đồng xu, một hình ảnh của tương lai.
*Tôi bắt đầu ném đồng xu. Tôi ném nó lên cao, rồi đánh xuống. Đồng xu lăn, lăn đến mặt phẳng. Tôi nghĩ: "Bình thường, tươi tươi." Tôi ném đồng xu lần nữa. Nó lăn đến mặt có sát. Tôi tự hỏi: "Tương lai sẽ không đơn giản, như thế nào?"
*Tôi ném đồng xu lần thứ ba. Nó lăn đến mặt phẳng. Tôi nghĩ: "Bình thường, tươi tươi." Tôi ném đồng xu lần thứ tư. Nó lăn đến mặt có sát. Tôi tự hỏi: "Tương lai sẽ không đơn giản, như thế nào?"
*Tôi ném đồng xu lần thứ năm. Nó lăn đến mặt phẳng. Tôi nghĩ: "Bình thường, tươi tươi." Tôi ném đồng xu lần thứ sáu. Nó lăn đến mặt có sát. Tôi tự hỏi: "Tương lai sẽ không đơn giản, như thế nào?"
*Tôi ném đồng xu lần thứ bảy. Nó lăn đến mặt phẳng. Tôi nghĩ: "Bình thường, tươi tươi." Tôi ném đồng xu lần thứ tám. Nó lăn đến mặt có sát. Tôi tự hỏi: "Tương lai sẽ không đơn giản, như thế nào?"
*Tôi ném đồng xu lần thứ chín. Nó lăn đến mặt phẳng. Tôi nghĩ: "Bình thường, tươi tươi." Tôi ném đồng xu lần thứ mười. Nó lăn đến mặt có sát. Tôi tự hỏi: "Tương lai sẽ không đơn giản, như thế nào?"
*Tôi ném đồng xu lần thứ mười một. Nó lăn đến mặt phẳng. Tôi nghĩ: "Bình thường, tươi tươi." Tôi ném đồng xu lần thứ mười hai. Nó lăn đến mặt có sát. Tôi tự hỏi: "Tương lai sẽ không đơn giản, như thế nào?"
*Tôi ném đồng xu lần thứ mười ba. Nó lăn đến mặt phẳng. Tôi nghĩ: "Bình thường, tươi tươi." Tôi ném đồng xu lần thứ mười bốn. Nó lăn đến mặt có sát. Tôi tự hỏi: "Tương lai sẽ không đơn giản, như thế nào?"
*Tôi ném đồng xu lần thứ mười năm. Nó lăn đến mặt phẳng. Tôi nghĩ: "Bình thường, tươi tươi." Tôi ném đồng xu lần thứ mười sáu. Nó lăn đến mặt có sát. Tôi tự hỏi: "Tương lai sẽ không đơn giản, như thế nào?"
*Tôi ném đồng xu lần thứ mười bảy. Nó lăn đến mặt phẳng. Tôi nghĩ: